(*) copy và sửa lại title bài hát phớp “Em vẫn không đổi thay”
—————-
dạo này mềnh thấy mềnh thay đổi kinh khủng khiếp đảm quá, sau cái dạo phải du hý holiday ở FV vài ngày thì tình hình thiệt là tình hình luôn, mà cái tình hình nhất là tự nhiên mất khả năng uống cafe & uống rượu
Ngày xưa, sáng nào cũng phải 1 em cappuccino, ăn trưa xong phải một shot espresso..một ngày phải 2-3 cữ, chuyến đi pháp vừa rồi, cứ thấy quán cafe hay ngửi thấy mùi cafe là mềnh nhảy tưng tưng lên vì hạnh phúc. Ngày nay: 2 tuần không đụng đến cafe cũng ok, nhìn ly cafe với ánh mắt dửng dưng “kao khinh, bay”. Ăn sáng thiệt là tinh khiết như khi trời: chỉ một ly nước ép bưởi, hoặc dưa hấu, hoặc chanh dây
Ngày xưa, tối nào cũng nhâm nhi 1 ly rượu với bạn chồng, 2 vợ chồng cứ đều đều xơi hai ngày hết một chai rượu, tháng nào cũng nhẩn nhơ ghé thăm bacchus corner hay the warehouse and wine mart và tha về 1 thùng rượu. Ngày nay, cả tháng không đụng đến rượu, kệ bạn chồng khẩn khoản mời, tha thiết năn nỉ….có một ngày bạn chồng woai bạn vợ quá, kèm rèm nói “sẽ vào bệnh viện bắt đền bác sỹ” vì đã biến bạn vợ thành gái ngoan chính chuyên của 20 năm về trước.
Ngày xưa, đi holiday về là list down ngay danh sách, đến party là kéo áo đồng bọn đòi nợ. Ngày nay, quên cha nó luôn việc đòi tiền, đồng bọn phải gọi điện vài bận, viết email vài lần để nhắc là cho số tài khoản để còn chuyển tiền trả nợ. Lúc cho số tài khoản, đôi lúc mềnh đang mơ màng đi mây về gió, sẽ cho số thẻ ATM.
Ngày xưa, ăn cay điên cuồng ở Malee Thai, 1 tuần 3 lần vẫn không có vấn đề gì. Ngày nay, ăn cay mới có tí xíu ở Malee Thai sau khoảng 2 tháng không ăn mà tối về đau bao tử quằn quại, lê lết…thảm như con mèo bị nhúng nước giếng xong rồi bị vắt lên giàn mướp để phơi khô.
Ngày xưa, ít khi quên hẹn hò với bạn bè, hẹn hò luôn rõ ràng, rành mạch như người Đức. Ngày nay, ai hẹn gì cũng ừ, cũng gật, cũng okie…xong tới giờ hẹn mới biết là mềnh đã hẹn đúp…thế là đành phải xù một đám, cho leo cây một đám… sau này, mềnh mà lỡ hẹn ai, cái đến giờ hẹn mềnh mà không xuất hiện thì các bạn đừng có nổi giận nhe.
…
túm lại, nhớ nhớ quên quên như mây trời bay lững thững kể ra cũng hay…hy vọng sẽ quên nhiều cái đáng để quên, để rồi mềnh sẽ thấy đời lại đẹp, và ai cũng đáng yêu hết.
ngày đó, tay phải bị needle hết 2 ngày luôn…turning point từ đây.
Xem đầy đủ bài viết tại http://vietnga.vxix.com/?p=2859#utm_source=rss&utm_medium=rss&utm_campaign=em-da-va-dang-d%25e1%25bb%2595i-thay
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét